top of page

Cô Crabtree đã gần tám mươi tuổi, và cô chẳng có cảm tình gì với mấy thiết bị số như điện thoại di động hay máy tính.

Cô luôn nói với những học sinh mới rằng, chẳng có gì tốt đẹp khi sử dụng những thứ đó cả. Cô cho rằng chúng là những thứ quỷ quái.

Cô cũng cho rằng mọi bất hạnh của thế giới hiện đại đều do những thứ công nghệ này gây ra, rằng thế giới thật tốt đẹp ở cái thời của cô, khi mà chẳng có những thứ đó.

Cô làm thủ thư ở đây từ hồi bố Bellasini vào học tại trường trung học Montville này.

Máy vi tính là một khái niệm khá mới mẻ ở thời đó nhưng ngay cả như vậy thì bố cô đã thể hiện khả năng thiên bẩm của mình đối với thứ công nghệ mới này từ rất sớm. Cô Crabtree vẫn luôn nói với Bellasini rằng sẽ không có gì tốt đẹp đến với bố cô nếu ông vẫn tiếp tục đam mê máy vi tính như vậy.

Không biết bao nhiêu lần rồi, Bellasini đã cố gắng thuyết phục cô Crabtree rằng chúng ta sẽ tiếp cận được với rất nhiều thông tin và kiến thức khi sử dụng máy vi tính. Nhưng lúc nào cô cũng chẳng thèm nghe, chỉ quay lưng bước đi một mạch, rồi lẩm bẩm rằng những thứ đó sẽ làm chết bộ não thôi.

Trong một góc nhỏ của thư viện, có một góc Tra cứu thông tin, nơi học sinh có thể sử dụng chiếc máy tính duy nhất của trường. Cái máy tính đó đã được cài đặt từ rất lâu trước khi Bellasini bắt đầu vào học ở trường. Chưa một ai sử dụng nó cả, vì nó đã quá cũ và chậm. Hơn nữa, cô Crabtree luôn gây khó dễ với bất kỳ học sinh nào khi sử dụng máy tính hoặc điện thoại di động trong thư viện.

Với buổi sáng đặc biệt như hôm nay, Bellasini đang rất vội, chẳng còn thời gian để lo lắng về 'cô Cua' - biệt danh mà các học sinh đặt cho cô Crabtree. Cô lễ phép chào cô Crab và bước đi.

"Bellasini, đến đây nào!" cô Crab tỏ ra khó chịu.

"Vâng ạ, thưa cô Crabbb-tree."

"Giờ là lúc đến thư viện sao?" Cô nói tiếp. "Lẽ ra giờ này em phải đang ở trong lớp học mới đúng chứ!"

"Nhưng thưa cô Crabtree, em có một cuộc thảo luận nhóm đặc biệt về William Shakespeare sáng nay. Và mọi người đã bắt đầu thảo luận rồi. Em cần sử dụng máy tính của thư viện để tham gia ạ!"

"William Shakespeare ư?" cô Crabtree thở dài ra vẻ hiểu biết. "Hmm, đó là một tác gia tuyệt vời! Em nên nhanh lên đi nếu không muốn bỏ lỡ cuộc thảo luận thú vị đó!"

"Cô có muốn tham gia cùng bọn em không, cô Crabtree?"

"Không, không, con gái ạ" cô Crabtree thở hắt ra. "Cô có nhiều thứ quan trọng hơn để làm. Hãy hứa với cô là em sẽ làm việc trong trật tự nhé."

"Vâng thưa cô!" Bellasini thều thào rồi quay đi tìm khu vực để chiếc máy tính cũ.

Chiếc máy tính cũ bị phủ kín bởi một lớp bụi dày. Bellasini phải phủi bớt bụi đi mới có thể sử dụng được bàn phím.

Chiếc máy tính này đã rất, rất cũ rồi. Tuy nhiên, may mắn thay, bố của Bellasini cũng có một cái giống y như vậy khi cô còn nhỏ. Cô đã từng chơi hàng trăm trò chơi bằng cái máy tính cũ đó, vì vậy cô biết chắc rằng mình cần làm gì để làm cho chiếc máy tính cổ lỗ sĩ này hoạt động trở lại.

Cô bật nguồn, chiếc máy cũ kỹ phát ra một thứ âm thanh nghe như động cơ của một chiếc máy bay bị hỏng đang cố gắng cất cánh, rồi màn hình dần hiện ra từng chương trình một.

"Tuyệt quá! Nó vẫn còn chạy được!" Bellasini khẽ thì thầm. "Nào, xem cái máy này có kết nối được internet không nào!"

Chỉ với vài thao tác, cô đã kết nối được với internet. Và thêm một vài thao tác nữa, cuối cùng cô cũng đã liên hệ được với bố mình đang ở ngân hàng.

"Bí ngô ơi! Chúc mừng sinh nhật con!" Ông nói khi vừa gặp được Bellasini.

"Con cảm ơn bố. Sáng nay con đã chẳng kịp gặp bố!"

Trang 8

TỰ HÀO LÀ THÀNH VIÊN CỦA

BellaBee thums up png.png
GemmaSelfieWithoutCan png.png

ĐĂNG KÝ KÊNH YOUTUBE CỦA VIRTASIA.TV ĐỂ BẠN CÓ THỂ XEM TẤT CẢ CÁC VIDEO MỚI NHẤT VỀ TRUYỆN XỨ VIRTASIA

subscribe-button-with-icon-youtube-png ok3.png
Bee 2 Png.png
facebook%20button_edited.png

Liên hệ - Paul Phillips (Tác giả)

paul@studiovirtasia.com

New logo  small.png
bottom of page