

Kế Hoạch Hành Động
Sáng hôm sau, Bellasini thức dậy từ rất sớm. Chưa một ai trong số những người bạn nhỏ bé trong rừng của cô đến cả.
Cô nhảy ra khỏi giường và lao đến bên ô cửa sổ.
"Ta biết rồi!", cô hướng ra ngoài, hét thật to. "Ta biết chìa khóa của ta là gì rồi! Ta biết cách tiêu diệt Glitch rồi!"
Rồi cô vẫy Chim Xanh, đang ở trong cái tổ xinh xắn trên cái cây trong vườn, bay tới.
Chim Xanh chưa bao giờ thấy Bellasini phấn khích đến vậy. Chú chim nhỏ chăm chú lắng nghe kế hoạch bốn giai đoạn của Bellasini, hòng tiêu diệt Glitch.
"Vậy, cậu có tham gia không?" Bellasini hỏi.
Chim Xanh hào hứng gật đầu. "Tất nhiên là có chứ!"
Nhiệm vụ tiếp theo của kế hoạch mà Bellasini vẽ ra, là cô phải thuyết phục bố cô qua cuộc trò chuyện trên máy tính của mình.
Cô biết rằng Glitch chắc chắn sẽ theo dõi cô qua màn hình vi tính, và theo kế hoạch thì cô muốn hắn ta tin rằng cô đã mệt mỏi với cuộc chiến này.
Nghĩ rồi, cô quay màn hình lại, cắm điện và kết nối với bố cô ở ngân hàng.
"Con chào bố! Mọi chuyện sao rồi ạ?" Bellasini hỏi bố qua webcam.
"Chào buổi sáng, Bí ngô của bố!" Bố cô trả lời với vẻ mặt mệt mỏi. "Có lẽ là, mọi chuyện ổn hơn rồi con yêu!"
Bellasini hỏi han bố về những thứ lặt vặt khác trước khi hỏi bố xem liệu bố có biết loại virus đã tấn công hệ thống máy tính ngân hàng là loại nào không.
Bố cô nói rằng ông chưa bao giờ thấy một loại virus nào như vậy trước đây cả. Cứ mỗi lần ông nghĩ rằng mình sắp tiêu diệt được nó thì nó sẽ biến đổi dạng thức và tấn công máy tính theo một cách khác, cứ như thể ai đó đang gửi tới một loại virus mới sau mỗi mười phút vậy.
"Bố thậm chí cũng đã thử cách ly hệ thống máy tính của ngân hàng, bằng cách ngắt kết nối mạng internet và kết nối dữ liệu, nhưng virus vẫn tiếp tục xuất hiện."
"Nếu virus không phải được tải xuống từ internet, mà nó ở trong máy vi tính thì sao hả bố?" Bellasini hỏi.
"Bí ngô à! Nếu vậy thì bố đã tiêu diệt dược nó từ lâu rồi!" Bố cô trả lời. "Một con virus sẽ dễ dàng bị cô lập và triệt tiêu lắm!"
"Vậy còn nếu như con virus bên trong máy tính rất thông minh và có thể nhìn thấy mọi hành động của bố, liên tục thay đổi chiến lược để chống lại bố thì sao?"
"Hmm!" Bố cô suy nghĩ một lát rồi nói. "Nếu vậy thì có thể phải mất nhiều năm trời mới có thể đánh bại được con virus đó, Bí ngô à."
"Đó chỉ là những gì con nghĩ thôi, bố à. Có lẽ đã đến lúc, chúng ta phải chấp nhận rằng đây là một trận đấu khó khăn rồi."
Với vẻ mặt chán nản, Bellasini tạm biệt bố và tắt máy tính đi.
Khi ánh sáng nhấp nháy cuối cùng trên màn hình biến mất, tâm trạng cô lập tức thay đổi.
"Yeah!" Cô reo lên "Tốt lắm!"
Cuộc trò chuyện với bố cô đã diễn ra đúng như kế hoạch. Glitch chắc chắn đã theo dõi cuộc trò chuyện của họ qua một trong hàng triệu cửa sổ màn hình của hắn ta, giờ có lẽ đã tin rằng, cô đã sẵn sàng từ bỏ ngai vàng.
Trang 52