

Bây giờ là lúc thực hiện phần ba của kế hoạch.
Cô lặng lẽ đeo vòng tay, mặc quần áo và túm lấy Zac đang ở trên kệ.
"Tớ xin lỗi Kuching, nhưng lần này chúng ta đến để đầu hàng, nên tớ phải để cậu ở lại đây. Nhưng đừng lo, tớ sẽ quay lại thôi."
Bellasini chạm hai vòng tay vào nhau, và khe khẽ nói: "Đến nhà Sư phụ Biết tuốt."
"Công chúa, chào mừng con quay trở lại! Ta vừa định ngồi xuống, uống trà và ăn bánh. Ngồi nhâm nhi cùng ta luôn nhé!" Sư phụ Biết tuốt mời mọc.
Zac thì không cần phải mời đến lần thứ hai. Cậu ta tiến thẳng đến bàn, và ăn ngấu nghiến mấy miếng bánh nhỏ. Chắc là Zac đói cồn cào vì tối qua chẳng được tý gì vào bụng.
Bellasini ngượng ngùng vì hành động thiếu lịch sự của Zac. Cô cám ơn Sư phụ Biết tuốt vì lời mời nhiệt tình của ông, rồi nói rằng họ đến đây lần này để tiêu diệt Glitch. Nhưng để chuẩn bị thật tốt cho cuộc chạm trán lần này, trước tiên cô muốn gặp Sư phụ để tìm câu trả lời cho những thắc mắc của mình.
"Con ngồi xuống đi, Công chúa!" Sư phụ Biết tuốt nói rồi rót cho cô một tách trà. "Con muốn hỏi ta điều gì nào?"
"À, đầu tiên là con muốn biết lý do tại sao mà tối qua ông lại khuyên con từ bỏ việc thu phục Glitch.
Có phải ông không còn tin rằng con có thể làm được điều đó, hay là ông cho rằng việc đó thực sự vô vọng?"
"Ta chưa bao giờ khuyên con như vậy cả." Sư phụ Biết tuốt đáp.
"Có mà, ông đã khuyên con như vậy mà!" Bellasini đáp. "Tối qua, lúc con trở về phòng sau khi suýt bị Glitch và đồng bọn của hắn bắt giữ, con đang ngồi ở giường ngẫm nghĩ xem mình nên phải làm gì tiếp theo thì giọng nói của ông vang lên trong đầu con khuyên con rằng, con đã làm rất tốt rồi, và giờ là lúc để từ bỏ sứ mạng ngớ ngẩn này."
"Là MoM", Sư phụ Biết tuốt thở dài."Lẽ ra ta nên nói sớm với con."
"Đó là ai ạ?" Bellasini vồn vã hỏi.
"Phù thủy Tinh quái, hay ta thường gọi ông ta là 'MoM', Sư phụ Biết tuốt trả lời, nhấp một hớp trà. "Chắc là ông ta đã tìm thấy Lifelog của con."
"Con không hiểu", Bellasini trả lời, lắc đầu. "MoM tìm thấy Lifelog của con, có nghĩa là sao ạ?"
Sư phụ Biết tuốt giải thích rằng MoM trốn trong hư không của những hành lang vô tận, chứa hàng triệu chiếc kệ Lifelogs, từ lúc hình thành Thư viện Sự sống. Ông ta chẳng yêu thích gì ngoài việc tạo ra những rắc rối, hay những trò tinh quái cho bất kỳ Lifelog nào cần giúp đỡ mà ông ta thấy đang rời ra khỏi kệ.
Không những là một phù thủy tinh quái, ông ta cũng là phù thủy ngụy trang. Khi ông ta mở một Lifelog dễ tin người ra, ông ta ngụy trang giọng nói của mình thành giọng nói của một người bạn thân, một người tri kỷ, hay thậm chí là giọng nói của ta, và đưa ra những lời khuyên dại dột. Lời khuyên của ông ta chỉ có một mục đích duy nhất là tạo ra những rắc rối, sự sai trái, dại dội và đau khổ, để những người kia mù quáng hành động theo.
"Nhưng nếu như vậy", Bellasini cắt ngang bài giải thích. "Thì làm sao con có thể phân biệt được đâu là lời khuyên của ông và đâu là của MoM, trong khi cả hai giọng nói đều giống nhau trong đầu con?"
Trang 53