

"Coi chừng, Sư phụ Biết tuốt!" Bellasini gọi to. "Ông sẽ bị rớt khỏi sàn nhà rơi vào hư không nếu bước thêm một bước nữa đó."
"Đừng lo lắng, thưa Công chúa." Sư phụ Biết tuốt cười trấn an. "Ở đây không có trọng lượng, con có thể di chuyển hoặc đi kiểu gì cũng không bị ngã đâu."
Bellasini nhìn Sư phụ Biết tuốt nghi hoặc, lấy tay che mắt lại khi ông bước vào hư không để lấy Lifelog đang phát sáng ra khỏi kệ.
"Màu sắc của Lifelog này cho ta biết nó thuộc về một cô gái trẻ, đang gặp rắc rối khi quyết định thực hiện yêu cầu của cô bạn thân nhất."
Bellasini ngập ngừng tiến về phía rìa của sàn gỗ nhỏ, và bước một chân vào hư vô.
Kỳ lạ là khi cô đặt chân đến đâu thì như có một mặt phẳng dưới chân cô vậy, vững chãi, không bấp bênh, không té ngã. Từ từ đưa chân còn lại ra, giờ đây cô hoàn toàn đang đứng trong hư không.
"Ôi! Kỳ lạ thật! lão Sư phụ ạ. Nhưng con thích cảm giác này quá!" Bellasini thốt lên phấn khích rồi tự tin tiến đến chỗ Sư phụ Biết tuốt đang đứng.
Khi Sư phụ Biết tuốt nhẹ nhàng mở Lifelog trên tay ra, một hình ảnh ba chiều của một cô gái trẻ đang ngồi ở đầu giường hiện ra trên những trang kính đầu tiên.
Bellasini tiến lại gần để nhìn rõ hơn linh hồn nhỏ bé hiện lên mờ ảo trong hình ảnh ba chiều đó, cô nhận ra đó là người bạn thân nhất của mình, Gemma, đang ngồi suy tư bên mép giường.
"Đây có phải là Lifelog của Gemma không ạ?" Bellasini hỏi.
Trước khi Sư phụ Biết tuốt kịp trả lời thì xung quanh cô, từ hư vô, phát ra âm thanh những suy nghĩ của Gemma.
"Mình nên làm gì đây?", âm thanh vang vọng khắp nơi trong hư vô. "Sini nhờ mình gọi điện cho mẹ cậu ấy, và nói với bác rằng cậu ấy đang ở đây với mình. Nếu cậu ấy gặp rắc rối thì sao? Và con chim nhỏ kỳ lạ đằng sau vai cậu ấy là ai? Mình chẳng biết nữa? Mình phải làm sao đây?"
"Trời ạ! Con đã nhờ Gemma gọi điện cho mẹ con từ lâu rồi mà. Con không biết rằng việc đó có thể làm cho cậu ấy bối rối như vậy!", Bellasini lo lắng nhìn chằm chằm vào hình ảnh nhỏ của Gemma.
"Vậy, ông định khuyên cậu ấy như thế nào ạ, thưa Sư phụ Biết tuốt?" Bellasini khẩn khoản hỏi.
"Con là bạn của cô ấy, cũng chính con đưa cô ấy vào tình huống khó xử như vậy. Vậy hãy nói cho ta biết, con muốn ta khuyên cô ấy như thế nào?" Sư phụ Biết tuốt trả lời.
"Con đã không nghĩ đến những tình huống xấu có thể xảy ra khi nhờ Gemma gọi cho mẹ. Lẽ ra con nên suy nghĩ kỹ hơn trước khi đưa bạn mình vào tình huống khó xử như thế này." Bellasini nhìn sang Sư phụ Biết tuốt, giãi bày. "Con không biết phải nói gì với cậu ấy bây giờ nữa."
Sư phụ Biết tuốt chầm chậm quay sang, thì thào về phía hình ảnh ba chiều của Gemma.
"Bạn biết là Bellasini sẽ không nhờ bạn nếu việc đó không phải là việc quan trọng mà. Cô ấy là người bạn thân nhất của bạn. Chỉ là cô ấy không nghĩ rằng việc đó khiến bạn khó xử như vậy. Không sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Gọi cho mẹ cô ấy nào!"
Bellasini quan sát phản ứng của Gemma khi cô nghe thấy lời khuyên của Sư phụ Biết tuốt. Ngay lúc đó, cô nhấc điện thoại lên và gọi cho mẹ cô bạn thân nhất của mình. Khi cuộc gọi vừa kết thúc, Lifelog của cô lập tức đổi màu, từ màu hồng nóng bỏng sang màu xanh yên bình ấm áp. Lúc đó, Sư phụ Biết tuốt nhẹ nhàng đóng Lifelog của Gemma lại và đặt nó trở lại vị trí cũ trên chiếc kệ thủy tinh.
Trang 33