

Bellasini giơ hai cánh tay lên và chạm hai chiếc vòng vào với nhau, hô to: "Đến nhà của lão Sư phụ."
Khi ánh sáng chói lòa từ hai chiếc vòng tay mờ dần, bộ tứ thấy mình đang đứng trong căn nhà của Sư phụ Biết tuốt kỳ lạ và đúng như dự đoán, giờ đây Bellasini và Sư phụ Biết tuốt đều nhỏ bé như nhau.
"Ồ Sư phụ Biết tuốt à! Tuyệt thật!" Bellasini hét lên phấn khích. "Sao ông có thể làm được điều này, đây là đâu? Ôi trời ơi! Chúng ta ở đâu đây? Nơi này thật là kỳ lạ. Thậm chí con chưa từng bao giờ được nghe kể về một nơi như thế này trong các câu chuyện của Bà nữa."
"Không phải là ta", Sư phụ Biết tuốt trả lời. "Con đã đưa chúng ta đến đây đấy chứ. Và chúng ta đang ở trong ngôi nhà nhỏ bé của ta."
Đây không phải là một ngôi nhà bình thường. Nhà của Sư phụ Biết tuốt trông giống như một thư viện 3D tuyệt vời trong phim viễn tưởng hơn là một căn nhà bình thường mà người ta đang sống.
Đồ nội thất và giường ngủ trong căn nhà đó cũ kỹ và cổ xưa giống như đồ đạc ở nhà Bà vậy. Những thứ đó đều ở trên một cái sàn gỗ hình trụ nhỏ đang trôi bồng bềnh, giữa những hàng nối hàng của những cái kệ thủy tinh trong suốt, kéo dài tít tắp theo mọi hướng cho đến khi biến mất vào hư không.
Không hề có mái nhà, sàn nhà hay tường trong căn nhà đó, nhưng từ trong căn nhà cũng không thể nhìn thấy bầu trời trên đầu hay mặt đất dưới chân, giống như đứng giữa không trung và nhìn vào hư không.
Tràn ngập không gian đó là một thứ ánh sáng ấm áp tuyệt đẹp, mặc dù trong nhà không hề có một bóng đèn điện nào.
Lấp đầy những chiếc kệ thủy tinh là hàng triệu, thậm chí hàng tỷ quyển sách thủy tinh lạ kỳ đang phát sáng, phản chiếu ánh sáng thành những tia sáng cầu vồng tuyệt diệu tạo nên một không gian kỳ ảo kéo dài vô tận.
Bellasini đang đứng giữa một nơi như thế, một nơi ảo diệu mà xung quanh là những quyển sách thủy tinh phát sáng.
"Ông đang ở trong một thư viện thủy tinh sao?" Zac đột nhiên lên tiếng.
"Đây không đơn giản chỉ là một cái thư viện cũ", Sư phụ Biết tuốt trả lời. "Mà là ngôi nhà tâm hồn của tất cả những người đang sống và sắp sinh ra ở khắp mọi nơi trên thế giới. Đây chính là Thư viện Sự sống."
"Ông nói sao? Trên đời này có tồn tại một nơi như vậy sao?" Bellasini lắc đầu nguầy nguậy, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy.
Sư phụ Biết tuốt đã nói rằng mỗi cuốn sách thủy tinh chính là tâm hồn của một người đang sống.
Những cuốn sách mà Sư phụ Biết tuốt gọi là Lifelogs dường như chứa toàn bộ những sự kiện trong cuộc đời của họ, không chỉ là những sự kiện trong quá khứ hay hiện tại mà còn là những sự kiện sắp xảy ra trong tương lai.
Sư phụ Biết tuốt tiếp tục giải thích rằng những quyển sách sẽ đổi màu theo tâm trạng của chủ nhân chúng. Ví dụ, nếu một người đang ngủ, Lifelog của họ sẽ tỏa ra một màu xanh ấm áp, trừ những lúc họ đang gặp ác mộng. Nếu họ hạnh phúc, màu của Lifelog sẽ là màu xanh lá cây. Khi họ đang chìm đắm trong những suy tư về công việc hay học hành, Lifelog của họ chuyển sang màu vàng tươi. Và sự tức giận khi tranh cãi sẽ khiến Lifelog nháy lên màu đỏ thẫm. Luôn có một thứ màu sắc và cấp độ màu biểu hiện cho mỗi tâm trạng và tình huống khác nhau.
"Tại sao có một số Lifelogs lại trồi ra khỏi vị trí của chúng trên kệ vậy ạ?" Bellasini hỏi.
"Đó chính là Lifelogs của những người mà tâm trí họ đang tìm kiếm câu trả lời cho một vấn đề nào đó mà họ đang trải qua." Sư phụ Biết tuốt giải đáp, tiến đến gần một Lifelogs đang ánh lên sắc hồng và lấy nó ra khỏi kệ.
Trang 32