

Trong khi Bellasini vẫn còn đang suy tư về vấn đề mới phát hiện thì Book đã kết nối với máy tính của Gemma trong thế giới Hiện thực.
"Sini! Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy hả?" Gemma hét lên kinh ngạc qua màn hình. "Mấy bộ đồ kì quặc đó ở đâu ra thế?"
"Nếu bây giờ tớ kể cho cậu nghe, cậu sẽ không tin tớ đâu", Bellasini trấn an, "Tối nay khi cậu đến dự tiệc sinh nhật tớ, tớ sẽ kể cho cậu nghe mọi chuyện, được không? Còn bây giờ, cậu đang làm gì thế?"
"À! Mọi người đang ... cố gắng tập hợp bản sao bài tập máy tính của tớ cho tiết học ngày mai."
"Gemma ơi, tớ cần cậu giúp tớ một việc", Bellasini khẩn khoản. "Cậu có thể gọi cho mẹ tớ và bảo với mẹ tớ rằng tớ đang ở nhà cậu để làm bài tập nhóm được không?"
Nãy giờ Zac đứng phía sau Book, kiên nhẫn theo dõi mọi việc, giờ cậu quyết định bay lên phía trên gần Bellasini để xem cô ấy đang nói chuyện với ai.
"Ôi trời ơi Sini! Có một con chim màu tím mặc áo khoác màu vàng, với một cái chong chóng trên đầu đang bay lơ lửng phía sau cậu kìa," Gemma kêu lên thảng thốt.
"Ồ! Tuyệt vời làm sao?" Zac thốt lên khi nhìn vào màn hình.
"Con chim đó biết nói ư?" Gemma lại hét lên, ngạc nhiên đến nỗi bật ngửa ra đằng sau và ngã lăn ra giường.
"Gemma, nghe tớ giải thích đã!"
"Cậu giải thích gì nữa chứ!" Gemma ngồi dậy. "Người bạn thân nhất của tớ gọi cho tớ trong bộ trang phục kì quặc, đang ở cùng với một con chim biết nói có cái chong chóng trên đầu để bay và muốn tớ bao che cho cậu ấy ư?" cô thốt ra một tràng. "Hay thật đó! Lúc nào cũng thế cả."
"Gemma à! Tớ sẽ không nhờ cậu đâu nếu chuyện này không phải là chuyện cực kỳ quan trọng."
"Thôi được rồi! Tớ sẽ gọi cho mẹ cậu," Gemma thở dài. "Nhưng tối nay cậu phải kể hết mọi chuyện cho tớ đó."
"Cám ơn cậu nhiều nha, Gemma," Bellasini thở phào kết thúc cuộc nói chuyện, còn Book đã biến mất sau làn khói.
"Cám ơn Book, cậu đã cứu tớ một phen", Bellasini vui mừng hét lên. Cô và Zac lại tiếp tục cuộc hành trình tới Cung điện.
Trang 27