

Hoàng hôn vừa buông xuống thì họ cũng đã đến được bìa Khu rừng Cổ tích.
Cả hai cùng dừng lại, lo lắng quan sát khu rừng tối tăm và u ám sừng sững trước mặt.
Những lời mô tả của Zac về khu rừng này quả là rất đúng, không phóng đại chút nào.
Không gian u ám, tối tăm và những bụi cây rậm rạp, dường như còn có những đôi mắt hắc ám nhìn trừng trừng phía sau họ. Cả hai đều cảm thấy sợ sệt, nổi da gà.
Bellasini lên tiếng động viên trong nỗi sợ sệt, lo lắng: "Chúng ta phải đi tiếp thôi!"
Zac gượng cười rụt rè đi phía sau Bellasini, nuốt nước bọt đánh ực. "Giá mà có ai đó thật to lớn có thể bảo vệ chúng ta nhỉ!"
"Tớ vừa nghĩ ra cách này. Đừng đi đâu cả. Tớ sẽ quay lại ngay!", Bellasini phấn khích chạm hai chiếc vòng vào nhau và hô to: 'Thế giới Hiện thực' ."
Bellasini ngay lập tức thấy mình đang đứng trong phòng khách của Bà, nơi chiếc đồng hồ cổ treo phía trên lò sưởi vẫn chỉ 4 giờ. Mình chắc chắn đã ở Virtasia được ít nhất bốn hoặc năm tiếng rồi, nhưng chưa một giây nào trôi qua trong thế giới Hiện thực, cô thầm nghĩ. Bà đã nói đúng; trong thế giới Hiện thực, thời gian trôi đi rất chậm.
Bellasini lặng lẽ khóa cửa nhà Bà và rón rén về nhà. Cô thấy mẹ vẫn đang bận rộn dọn dẹp nhà bếp. Lặng lẽ leo cầu thang lên phòng ngủ, cô nhanh chóng tìm kiếm thứ gì đó trên những cái kệ.
"Mình nhớ là nó chỉ ở quanh đây thôi". Bellasini lẩm bẩm.
Cô đang tìm một con hổ biến hình trông có vẻ hung tợn mà David đã tặng cô vào sinh nhật thứ chín. Ở tuổi đó, David không biết rằng cô không hề thích những loại đồ chơi dành con trai đó. Thế nhưng, cô không thể cho nó đi. Cô biết việc được tạo hình với vẻ ngoài hung dữ không phải lỗi của con hổ.
Hơn nữa, ngay lúc này cô cần chính xác một món đồ chơi như vậy để bảo vệ cô và Zac trên hành trình của họ.
Cô hi vọng những điều Book nói là đúng, rằng nếu mang một vật vô tri như một món đồ chơi từ thế giới Hiện thực đến Virtasia thì nó sẽ trở thành một vật sống.
"Book! Cậu đang ở đâu?" Bellasini khe khẽ gọi khi đang ngó nghiêng tìm con hổ khắp nơi.
Book vội vã xuất hiện sau làn khói trắng.
"Book ơi! Nếu tớ mang con hổ biến hình của tớ cùng đến Virtasia thì nó sẽ trở thành một con hổ thực sự phải không?"
Book hiện ra trang sách với một từ duy nhất: "Đúng"
"Tuyệt! Bây giờ nó đang ở đâu?"
"Cậu đang tìm gì vậy?", một giọng nói nhỏ vang lên từ phía sau.
Bellasini đang mải tìm con hổ nên cô không biết là có ai khác đang ở trong phòng mình.
Bellasini nói: "Tớ đang tìm một con hổ biến hình mà David tặng tớ hồi sinh nhật chín tuổi". Cô trả lời theo quán tính, vẫn mải mê tìm kiếm mà không biết rằng mình đang nói chuyện với ai.
"Hãy tìm ở mấy cái kệ trên cùng phía trên bàn học của cậu, sau mấy cuốn sách đi." giọng nói kia hướng dẫn.
Bellasini quay lại thì thấy Chim Xanh đang ngồi chễm chệ trên Book.
"Cậu vừa nói chuyện với tớ hả?" Bellasini ngạc nhiên hỏi. "Sao tự nhiên cậu lại biết nói vậy?"
"Lúc nào tớ cũng nói mà," Chim Xanh trả lời. "Ôi! Cậu chả biết gì về tớ trong ngần ấy năm sao?"
"Ồ,.." Bellasini lúng túng. "Theo suy nghĩ của tớ....uhm tớ nghĩ là....Nhưng không phải như vậy."
"Ồ. Tớ hiểu rồi." Chim Xanh thở dài. "Hmm! Cậu sẽ tìm thấy con hổ ở đằng sau những cuốn sách đó," Nói rồi, Chim Xanh chĩa cánh về phía mấy cuốn sách trên kệ.
"Cám ơn cậu nhé!," Bellasini trả lời. "Nhưng nếu tớ là cậu thì tớ sẽ không ngồi lên Book đâu. Cậu ấy có vẻ không thích chim."
"Ồ! Thế hả?", Chim Xanh nói to rồi dang cánh ra. "Có lẽ cậu ấy sẽ phải suy nghĩ thật kỹ trước khi đối xử tệ với một chú chim khác đó", Chim Xanh cười một tràng rồi bay về phía cái cây yêu thích trong vườn.
"Ôi không"! Bellasini thốt lên, nhìn xuống Book. "Chim Xanh đã làm gì đó với cậu!"
Cục tua rua đeo cái mắt kính nhảy dựng lên, nhìn chằm chằm vào cái bãi bẩn thỉu trên trang sách của mình với vẻ mặt hoảng hốt.
"Book à! Tớ nghĩ đó chỉ là một tai nạn thôi."
Lấy một trong những góc trang sách của mình, Book ra sức lau chỗ bẩn đi.
Bellasini lấy khăn giấy từ tủ quần áo của cô, và nhẹ nhàng giúp Book lau sạch sẽ trang sách.
"Được rồi đó, Book. Không tệ, phải không? Sẽ chẳng ai biết trang sách cậu vừa bị bẩn đâu."
Cầm lấy đôi giày trượt patin và con hổ biến hình, Bellasini quay sang Book: "Chúng ta nên nhanh chóng trở lại Virtasia, không thì Zac sẽ lại bày trò nghịch ngợm gì đó mất."
"Virtasia!"
Trang 28