

Bellasini và Zac dẫn Đức Vua đi vào Cung điện, đến chỗ những cánh cửa lớn dẫn ra Techtasia và những cánh cửa giữa hai thế giới của Glitch.
Lính canh mở cửa và giúp Đức Vua, Bellasini, Zac và Book, vào các bong bóng thủy tinh, đang chờ sẵn để đưa họ đến trung tâm điều khiển của Glitch.
Khi tất cả đến mái vòm kính, Đức Vua chỉ im lặng đứng đó và nhìn chằm chằm vào không gian xung quanh.
Ngài không thể tưởng tượng nổi mình sắp chứng kiến những thứ gì ở ngoài kia, qua mái vòm kính trong suốt bao quanh. Hàng triệu, thậm chí hàng trăm triệu cửa sổ công nghệ của Glitch kết nối với thế giới Hiện thực. Ngay lúc này, tất cả các màn hình bao quanh những đường hầm và hành lang thủy tinh, đang hiển thị những đường tĩnh điện như bị nhiễu sóng.
"Thưa Đức Vua! Đây là ghế điều khiển", Bellasini hướng dẫn và giúp Đức Vua ngồi lên chiếc ngai vàng thủy tinh của Glitch. "Ngài có thể thống trị thế giới công nghệ bên dưới kia khi ngồi vào đây ạ."
Nhưng mọi chuyện không chỉ đơn giản như vậy bởi vì Đức Vua hoàn toàn không có bất kỳ ý niệm nào về thế giới mới mẻ này.
Bellasini và Zac, đã dành thời gian hướng dẫn Đức Vua về cách sử dụng các nút điều khiển trên ngai vàng, trước khi Ngài bắt đầu xử lý vấn đề màn hình bị lỗi.
Thế nhưng, cứ mỗi khi Đức Vua nhấn nút điều khiển, mọi thứ lại trở nên rối tinh rối mù. Có lúc, sau khi Ngài ấn một chuỗi nút điều khiển, chiếc ghế quay vòng vòng với tốc độ chóng mặt, rồi bắn lên không trung. Lúc khác thì chiếc ghế rơi xuống đất, và tự tắt ngúm đi.
Cuối cùng, Đức Vua đã cố gắng đưa được một chiếc màn hình của một học sinh bị mất bài tập về nhà vào phòng điều khiển. Book mở các trang sách ra, cẩn thận hướng dẫn Đức Vua quy trình thực hiện khi xử lý những tình huống này bằng sơ đồ.
Thế nhưng, chẳng hiểu sao mà Đức Vua lại vô tình bấm vào những nút điều khiển không đúng, làm cho cô học sinh bị mất bài làm của mình vĩnh viễn.
Đức Vua cảm thấy bất lực trước tình hình hiện tại.
Nhảy khỏi chiếc ghế ngai vàng, Ngài hét lên, "Ta không thể điều khiển được cái thứ này. Thế giới Hiện thực sẽ phải tìm cách giải quyết các vấn đề họ hoặc là vứt luôn cái thứ công nghệ điên rồ này đi cho ta."
"Không thể như thế được, thưa Đức Vua", Bellasini trả lời. "Thế giới Hiện thực cần có công nghệ này. Không chỉ mang đến sự giải trí, nó còn cung cấp các tiện ích về sức khỏe, giáo dục và rất nhiều dịch vụ khác, cực kỳ thiết yếu cho sự tồn tại của loài người ở thế giới Hiện thực. Vì vậy, Ngài không thể bỏ cuộc được ạ!"
Đức Vua vẫn im lặng, quay lưng về phía bộ ba như thể Ngài không nghe thấy những gì Bellasini vừa nói.
Bellasini đứng về phía một bên của ngai vàng và bắt đầu gõ một vài lệnh.
Ngay lập tức, một chiếc màn hình trôi vào từ một trong những hành lang kính và treo mình lên vòm kính trước mặt họ.
"Trời ơi!", tiếng kêu từ phía bên kia màn hình. "Không ai có thể giúp mình được sao?"
"Thưa Đức Vua! Ông ơi! Con muốn Ngài gặp bố con. Con trai của Ngài", Bellasini nói, khi màn hình bắt đầu mở rộng ra trên vòm kính.
Trang 70