top of page

Đức Vua

Bao quanh mình trong một cơn lốc ánh sáng, Bellasini đến Virtasia và thấy mình đang đứng bên một hồ nước đẹp như tranh vẽ. Màu sắc sống động và vẻ đẹp thơ mộng này làm cho cô có cảm giác mình đang lạc vào một giấc mơ.

Ở phía đằng xa, có một con ngựa trắng lộng lẫy đang uống nước bên bờ hồ. Một chàng trai trẻ tuấn tú, mặc một chiếc áo choàng sang trọng đang đứng bên cạnh chú ngựa và chải lông cho chú.

Mặc dù chàng trai ấy trẻ hơn nhiều so với tưởng tượng của cô, nhưng Bellasini chắc chắn rằng đấy chính là Đức Vua. Bellasini thầm nghĩ.

Chầm chậm tiến về phía chàng trai trẻ, Bellasini phát ra một tiếng ho nhỏ để gây sự chú ý. "Thưa Đức Vua."

Chàng trai trẻ vẫn tiếp tục chải chuốt cho chú ngựa như thể chẳng nghe thấy gì.

"Ông ơi! Có phải là Ông không ạ?" Bellasini gọi to hơn.

Nhà vua từ từ ngước lên nhìn, Ngài bị lóa mắt bởi tia nắng buổi sớm, đang chiếu lấp loáng xuyên qua mái tóc bồng bềnh của ai đó vừa xuất hiện, đẹp như một thiên thần, đang đứng trước mặt Ngài.

Đưa tay lên trán che nắng, Ngài bất chợt nhìn thấy những tia sáng lấp lánh phát ra từ viên pha lê, đang ngự trị trên trán Bellasini.

Một nụ cười rạng rỡ hiện trên khuôn mặt Đức Vua, Ngài đứng dậy và hỏi. "Ai đang đội Vương miện hoàng gia của Virtasia, đứng trước mặt ta đây?"

Mắt vẫn còn mờ vì bị ánh sáng chiếu vào, Đức Vua chưa thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của Bellasini, Ngài tiếp tục. "Có phải là nàng không? Nữ hoàng mất tích của ta, nàng đã trở lại ư?"

Bellasini xúc động khi chứng kiến tình cảm sâu sắc của Ông dành cho Bà. Nước mắt dâng lên, đong đầy trong đôi mắt của cô.

Phải là một tình yêu sâu đậm và quý giá thì Ông mới có thể bỏ hết tất cả, đi đến cùng trời cuối đất để tìm kiếm Bà.

Nhưng cô biết mình sẽ phải nói với Ông rằng cô không phải là Nữ hoàng mất tích mà Ông tìm kiếm bấy lâu. Nghĩ đến điều đó, trái tim cô như nghẹn lại.

"Con vô cùng xin lỗi Ngài", Bellasini trả lời, mắt ngấn lệ. "Con không phải là Nữ hoàng. Con là Bellasini, cháu gái của Ngài. Nữ hoàng là Bà của con."

Không khí dường như lắng lại, yên lặng một cách đáng sợ và thời gian thì như ngừng trôi.

"Con chính là cháu gái ta, Công chúa Bellasini ư?" Đức Vua lặp lại, run rẩy vì xúc động.

"Ôi Ông ơi, con đã rất nhớ Ông", Bellasini khóc nức nở, vòng tay ôm lấy Đức Vua.

"Ta tìm Bà và con mãi" Đức Vua nói. Đặt một nụ hôn lên trán cháu gái yêu quý, Ngài nói tiếp "Ta cứ tưởng là ta đã vĩnh viễn đánh mất gia đình mình."

Đức Vua dẫn Bellasini đến một bãi cỏ bên bờ hồ. Họ ngồi xuống và hàn huyên tâm sự rất lâu về tất cả mọi chuyện.

Những câu chuyện mà Ngài kể giống hệt những gì Bà đã kể cho cô nghe, tất cả mọi thứ mà Bà nhớ được.

Đức Vua vẫn còn rất trẻ, trông như chàng thanh niên 25 tuổi, trong khi đó Bà đã nhăn nheo, già yếu rồi.

Trang 67

TỰ HÀO LÀ THÀNH VIÊN CỦA

BellaBee thums up png.png
GemmaSelfieWithoutCan png.png

ĐĂNG KÝ KÊNH YOUTUBE CỦA VIRTASIA.TV ĐỂ BẠN CÓ THỂ XEM TẤT CẢ CÁC VIDEO MỚI NHẤT VỀ TRUYỆN XỨ VIRTASIA

subscribe-button-with-icon-youtube-png ok3.png
Bee 2 Png.png
facebook%20button_edited.png

Liên hệ - Paul Phillips (Tác giả)

paul@studiovirtasia.com

New logo  small.png
bottom of page