

"Sini, là tớ đây!" Gemma reo lên trong điện thoại. "Cậu sẽ sốc với tin này cho xem. Đài phát thanh 3WZ, kênh giao thông buổi sáng, vừa gọi cho tớ sáng nay và thông báo rằng nếu tớ có thể trả lời đúng 10 câu hỏi, tớ sẽ giành được một triệu đô la!"
"Họ nói sao?" Bellasini ngắt lời Gemma.
"Trả lời đúng 10 câu hỏi và trở thành triệu phú! Thử đoán xem điều gì đã xảy ra?" Gemma hét lên, không kiềm chế được sự vui sướng tột độ.
"Rồi sao nữa?" Bellasini thốt lên trong điện thoại. "Nói cho tớ nghe đi mà!"
"Kỳ diệu lắm nè!", Gemma thốt lên. "Khi phát thanh viên hỏi câu hỏi đầu tiên về đề tài toán học vớ vẩn gì đó, tớ còn chẳng hiểu anh ta đang nói về điều gì nữa. Tất nhiên là tớ không biết câu trả lời là gì rồi. Nhưng thật tình cờ, mẹ tớ để quên một quyển bách khoa toàn thư cũ ở giường tớ tối qua. Khi tớ lật thử mấy trang sách ra thì câu trả lời đập ngay vào mắt tớ luôn." Gemma reo lên. "Và khi anh ấy hỏi câu hỏi thứ hai về một vấn đề vật lý kỳ lạ, tớ lại giở sách và câu trả lời cũng lại xuất hiện ngay trước mắt. Chuyện kỳ lạ này lặp đi lặp lại cho cả mười câu hỏi. Tớ cũng chẳng hiểu sao mọi thứ xảy ra đúng lúc như vậy, nhưng tớ trả lời đúng hết luôn đó!", Gemma lại phấn khích hét lên. "Tớ thắng rồi! Tớ thắng rồi! Tớ đã giành được một triệu đô la! Chắc là nhờ phép thuật của cậu đó, Sini à!"
"Có lẽ nào quyển sách cậu thấy ở giường là một quyển sách màu vàng và có một cái tua rua lớn không?" Bellasini ngắt lời Gemma.
"Sao cậu biết?" Gemma thốt lên."Lại là một thứ phép thuật của cậu à?"
"Quyển sách còn ở đó không?" Bellasini tiếp tục hỏi.
"Không, Sini à! Lại xuất hiện một điều kỳ lạ nữa. Tớ không thể tìm thấy nó ở đâu nữa. Dường như nó đã bốc hơi hoàn toàn."
"Là Book!" Bellasini thốt lên. "Sao cậu lại đối xử với tớ như vậy? Không thể như vậy được. Tớ đã dặn cậu rất kỹ rằng, tớ chỉ có thể thực thi được những ước muốn cao đẹp thôi mà. Chứ không phải là những ước muốn tiền bạc và sự giàu có cho bản thân người ước. Tớ được trao quyền năng sức mạnh này, để chống lại những người tham lam như Glitch chứ không phải để tạo thêm lòng tham. Không thể tin được. Bây giờ tớ phải đối mặt với chuyện tất cả mọi người sẽ yêu cầu tớ phục tùng những điều ước tham lam của họ càng ngày càng nhiều!" Cô gào to, không tin được điều này có thể xảy ra với mình, thả phịch người xuống giường. "Tớ phải làm sao đây?"
"Thôi đi Sini, đừng có khùng như vậy nữa!" Gemma cười vì thái độ hơi quá lố của Bellasini. "Cậu là người hiểu tớ nhất cơ mà. Tớ có bao giờ ước tiền cho bản thân đâu. Nhớ lại đi, ngày hôm qua lúc cậu đến trường với vẻ mặt buồn thảm sau khi gặp cậu bé Clint bị ung thư. Tớ đã nói gì với cậu lúc đó? Tớ ước tớ có thể giúp được cậu ấy, có đúng không nào?"
"Ừ!" Bellasini chán nản trả lời. "Tớ nhớ rồi."
"Và sau đó, tớ đã tìm kiếm trên internet", Gemma tiếp tục. "Tóm lại là, tớ đã tìm thấy một Tổ chức Hỗ trợ Bệnh nhi Ung thư, đang tích cực gây quỹ một triệu đô la để giúp đỡ những đứa trẻ bị ung thư như Clint. Cậu thấy không, tớ ước mình có một triệu đô la không phải cho bản thân mình, mà là để đóng góp cho Quỹ Ung thư để họ giúp cậu bạn Clint bé nhỏ của cậu đó."
"Ồ! Tuyệt quá, Gemma ạ!", Bellasini với vẻ mặt đã vui vẻ trở lại, thốt lên. "Gemma à, tớ xin lỗi vì đã nghi oan cho cậu."
"Này, gượng đã, nghe tiếp nè Sini! Đó chưa phải là phần hấp dẫn nhất đâu!", Gemma tiếp tục. "Khi tớ thắng giải được một triệu đô la, phát thanh viên, hmm, tên là gì nhỉ, à Tom hay đại loại thế, đã hỏi tớ rằng tớ sẽ làm gì với số tiền đó. Tớ bảo rằng tớ muốn tặng cho Tổ chức hỗ trợ các bệnh nhi Ung thư, anh ấy không tin và nghĩ là tớ đang đùa. Nhưng cuối cùng anh ta cũng gọi điện cho Quỹ Ung thư và tuyên bố tặng số tiền đó cho họ ngay khi chương trình đang phát sóng."
"Ôi! Quá tốt!" Bellasini thốt lên.
"Vẫn chưa phải là phần hay nhất đâu!" Gemma lại thốt lên.
"Vẫn còn à? Kể cho tớ nghe tiếp đi!" Bellasini nôn nóng giục.
"Từ lúc tớ quyên góp tiền cho Quỹ Ung thư, tớ được mời xuất hiện trên các chương trình truyền hình khắp cả nước", Gemma reo lên. "Giờ tớ trở thành ngôi sao điện ảnh rồi!"
"Wow! Tuyệt vời quá Gemma ơi! Cô bạn thân nhất của tớ giờ đã là một ngôi sao điện ảnh."
Hai cô gái nói cười vui vẻ một lúc, bàn tán về những chương trình thú vị mà Gemma sắp tham dự.
Thậm chí Gemma còn phát hiện ra có cả máy quay phim ở bãi cỏ bên ngoài nhà cô, theo dõi và quay những thước phim về cuộc sống thường nhật của cô. Điều ước của Gemma đã trở thành sự thật.
Sực nhớ ra điều gì, Gemma hỏi, "Vậy còn cuộc chiến giữa cậu với Glitch sao rồi?"
"À, tớ đã vạch ra một kế hoạch," Bellasini trả lời. "Đến giờ thì mọi thứ vẫn diễn ra theo đúng kế hoạch."
"Tớ sẽ cầu nguyện cho cậu, Sini à! Giờ tớ phải cúp máy rồi," Gemma trả lời. "Mấy tay phóng viên đang đợi trước cửa nhà tớ để đợi phỏng vấn tớ. Ôi, tớ vui quá, Sini ơi! Tớ thành sao rồi! Một ngôi sao điện ảnh!"
"Được rồi, được rồi! Ngôi sao điện ảnh à!" Bellasini cười khúc khích. "Hẹn gặp lại cậu ở trường nhé!"
"Này, đừng quên hôm nay là ngày chia tay cô Crabtree, nhớ mang quà đi tặng cô đấy!" Gemma nhắc nhở.
Sau khi cúp điện thoại, Bellasini gọi Book. Cậu lại xuất hiện trong làn khói trắng như thường lệ, bối rối không biết Bellasini gọi cậu tới để làm gì.
"Này Book, cậu đã đến nhà Gemma sáng nay phải không? Là cậu phải không?" Bellasini hỏi.
Cục tua rua của Book khúm núm núp vào sau cái bìa.
Cậu khẽ gật đầu, sợ sệt, lo lắng không biết Bellasini sắp làm gì mình.
"Ôi! Yêu cậu quá! Book ơi!" Bellasini cười khúc khích, hôn vào cái cục tua rua. "Nụ hôn này của tớ và Clint nha!"
Book cảm thấy vô cùng hạnh phúc và hài lòng với bản thân mình. Rồi Bellasini chạm hai chiếc vòng tay vào nhau, hô to:
"Đưa ta đến chỗ Glitchie!"
Trang 58