top of page

"Bellasini à! Sao con lại không ước?" Mẹ hỏi.

"Ồ! Mẹ biết là những giấc mơ hay điều ước đó sẽ chẳng bao giờ trở thành sự thật mà! Bellasini nghẹn ngào, cố lờ đi câu hỏi của mẹ. "Cũng giống như Ông già Noen hay chú thỏ Bunny thôi. Khi đến một độ tuổi nào đó, người ta đủ trưởng thành và không tin vào những thứ ảo tưởng như vậy nữa. Bây giờ con đã mười lăm tuổi rồi." Bellasini dừng lại một giây, rồi tiếp tục. "Hơn nữa, bố mẹ cũng đâu tin vào mấy điều ước ngớ ngẩn đâu ạ."

"Tất nhiên là có chứ, Bellasini yêu quý của mẹ" Mẹ Bellasini nhanh chóng trấn an cô. "Tất cả mọi người đều nên tin vào điều ước và ước mơ của họ. Bố mẹ cũng có hàng trăm điều ước đó thôi."

"Nhưng có ích gì nếu chúng không bao giờ trở thành sự thật cơ chứ!" Bellasini đáp lại với đôi mắt ầng ậc nước, nhìn những ngọn nến cuối cùng dần tắt ngúm. "Con đã ước thật nhiều rằng bố sẽ về nhà dự sinh nhật con, vậy mà mẹ nhìn xem!" Cô chỉ vào chiếc ghế trống của bố mình. "Bố có về đâu!"

Một giọt nước mắt rơi xuống từ mắt trái của Bellasini, rồi nước mắt cô bắt đầu lã chã tuôn rơi, lăn dài xuống má. Mẹ nắm chặt lấy tay Bellasini, chậm rãi nói:

"Không ai có phép thuật biến điều ước của họ thành sự thật cả, ngay cả con cũng vậy. Nhưng điều duy nhất mà con có thể làm đó là, hãy tin vào những điều ước đó. Và, một khi con thực sự tin vào chúng, thì có thể, chúng sẽ trở thành sự thật."

Bà hài lòng và tự hào với lời giải thích sâu sắc của con dâu về sự quan trọng của việc tin vào những giấc mơ và ước muốn. Khi hai mẹ con Bellasini ngồi im lặng ôm nhau thì Bà lại thắp sáng mười lăm ngọn nến trên chiếc bánh kem.

"Ta có ý này!" Bà thì thào. "Tất cả chúng ta hãy cùng nắm tay nhau, cùng nhau thổi nến và cùng ước một điều ước duy nhất thôi. Tất cả hãy cùng nhau ước rằng bố của Bellasini có thể xử lý được trục trặc trong hệ thống máy tính ngân hàng, và về nhà sớm."

Tất cả mọi người, kể cả Bellasini đều cho rằng đó là một ý tưởng tuyệt vời.

Vì vậy, tất cả họ đã đứng lên, nắm tay nhau và tập trung vào ước muốn duy nhất đó.

Khi tất cả bọn họ cúi xuống phía trước để thổi nến thì giọt nước mắt còn đọng lại trên má Bellasini từ từ rơi xuống. Giọt nước mắt phản chiếu ánh nến khiến căn phòng lờ mờ tối đột nhiên được thắp sáng đủ màu như một quả cầu pha lê. Khi giọt nước mắt đó rơi trúng hai bàn tay đang siết chặt của Bellasini và mẹ cô thì cả mười lăm ngọn nến trên chiếc bánh đều bị thổi bập bùng rồi tắt ngúm bởi một cơn gió kì lạ.

Reng! Reng!

Tiếng điện thoại reo. Là bố gọi.

Một nụ cười rạng rỡ trở lại trên khuôn mặt Bellasini, khi cô nói chuyện, pha trò và cười với bố trên điện thoại cả nửa tiếng đồng hồ.

Quay trở lại bàn để tiếp tục bữa tiệc cùng mọi người, cô nghĩ thầm, đó không chính xác là những gì họ đã ước, nhưng ít ra cô được chia sẻ một chút về ngày sinh nhật của mình với bố. Một Bellasini vui vẻ hơn nhiều, trở lại phòng ăn, mở quà và ăn tráng miệng.

Rõ ràng là, những sự kiện đã diễn ra trong ngày hôm nay khiến Bà rất mệt. Trông Bà xanh xao và mệt mỏi nên Bellasini nhất quyết đưa Bà về, còn Gemma ở lại phụ mẹ cô dọn dẹp bát đĩa.

Trên đường đi, Bellasini hào hứng kể chi tiết tất cả những gì đã diễn ra khi cô ở Virtasia.

Cô kể cho Bà nghe về Sư phụ Biết tuốt, Kuching, Book, David và cuộc gặp gỡ chàng anh hùng cô thần tượng - Hoàng tử Rồng.

Bellasini có rất nhiều chuyện để kể cho Bà nghe trên đoạn đường ngắn về nhà Bà.

Trang 49

TỰ HÀO LÀ THÀNH VIÊN CỦA

BellaBee thums up png.png
GemmaSelfieWithoutCan png.png

ĐĂNG KÝ KÊNH YOUTUBE CỦA VIRTASIA.TV ĐỂ BẠN CÓ THỂ XEM TẤT CẢ CÁC VIDEO MỚI NHẤT VỀ TRUYỆN XỨ VIRTASIA

subscribe-button-with-icon-youtube-png ok3.png
Bee 2 Png.png
facebook%20button_edited.png

Liên hệ - Paul Phillips (Tác giả)

paul@studiovirtasia.com

New logo  small.png
bottom of page