

"Nhưng nếu, ngươi chưa sẵn sàng tiếp nhận những trách nhiệm to lớn, khủng khiếp của việc thừa kế Ngai vàng, thì ta sẽ rất sẵn lòng tiếp tục cai trị Vương quốc này hộ ngươi."
"Giống như cách ngươi chiếm Ngai vàng của Đức vua ư?" Bellasini gằn giọng giận dữ đáp lại.
"Ồ, vậy, ngươi muốn trở thành ai, thưa Công chúa đáng kính? Hay là, chỉ vì Lời tiên tri của Virtasia, ngươi mới đến đây vào sinh nhật thứ mười lăm của mình. Hay là vì truyền thuyết nói rằng, Công chúa sinh ra ở cả hai thế giới, sẽ đến Virtasia, được sở hữu những sức mạnh và quyền năng mà cô hằng ao ước? Rốt cuộc, ngươi mong muốn điều gì ở chốn này?"
"À, mà thôi...," hắn ta tiếp tục những chiêu trò đánh vào tâm lý Bellasini. "Điều đó cũng chẳng quan trọng lắm. Hãy nhìn xung quanh ngươi đi, ngươi thấy không, ta đã bỏ bao công sức xây dựng một đội quân tin cậy và hùng mạnh chưa từng có. Bọn chúng đang bao vây ngươi kìa!"
Tuân lệnh Glitch, một đoàn lính lác, cận vệ trông như những nhân vật trong những trò chơi máy tính và những câu chuyện cổ tích từng được viết trên đời, bắt đầu rầm rập tiến vào căn phòng.
"Ồ, ta thô lỗ quá phải không? Ngươi là khách quý của ta mà. Để ta dẫn ngươi đi xem một vòng Cung điện nhé!" Glitch đổi giọng, chỉ vào một cánh cửa màu đen to lớn nằm phía trong Cung điện. "Có thể khi ngươi nhìn thấy tất cả những vấn đề ta phải đối mặt và xử lý mỗi ngày, với tư cách là kẻ cai trị Vương quốc này, ngươi sẽ thay đổi suy nghĩ chăng?"
Khi hai cánh cửa to lớn kia mở ra thì tất cả những chiêu trò, những căm giận đều bị lãng quên trong giây lát. Tất cả mọi người đều tập trung chú ý vào khung cảnh phía sau hai cánh cửa. Đó là một cái ban công, nhìn ra một đế chế công nghệ khổng lồ - một thế giới ngoài sức tưởng tượng, tồn tại trong thế giới của Virtasia.
Không chờ ai mời gọi, Bellasini ngay lập tức chạy vụt qua mặt Glitch, ra ngoài ban công, để nhìn rõ hơn vùng đất mới thú vị kia.
Đứng trên chiếc ban công cao nhìn xuống, lần đầu tiên cô cảm thấy mình như một nhà thám hiểm đang đứng trên đỉnh núi, khám phá một thế giới mới vậy.
Hiển hiện trước mắt cô là vô số thành phố công nghệ cao, được nối với nhau bởi hàng trăm đường hầm và ống thủy tinh đầy màu sắc, mà trong đó chứa đầy những luồng ánh sáng màu đỏ và vàng, đang di chuyển theo mọi hướng với tốc độ chóng mặt. Tại trung tâm của những thành phố công nghệ, trên đỉnh của một tòa tháp vàng to lớn, có một mái vòm bằng kính khổng lồ, tỏa sáng như mặt trời, là nơi điều khiển hoạt động của cả đế chế công nghệ kia.
"Chào mừng ngươi đến với Techtasia, thưa Công chúa. Trung tâm công nghệ của cả Virtasia và thế giới Hiện thực - nơi hai thế giới, của ta và của ngươi, gặp nhau." Glitch tuyên bố, dang rộng vòng tay.
Sáu chiếc xe thủy tinh nhỏ trông giống những bong bóng bằng nhựa, trôi ra từ một đường hầm kính nối dài đến tận ban công nơi họ đang đứng.
Không đợi bất kỳ cánh cửa nào mở ra, Glitch và hai cận vệ của mình bước xuyên qua những bức tường trong suốt của ba chiếc bong bóng đầu tiên để vào trong, sau đó hắn ra hiệu cho bộ ba leo lên những chiếc bong bóng còn lại.
Việc bước vào một cái bong bóng mỏng manh, trôi lơ lửng phía trên mặt đất có vẻ đáng sợ và kỳ lạ. Thế nhưng, Bellasini thầm nghĩ, cô không được thể hiện bất kỳ sự sợ hãi nào trước mặt Glitch, vì vậy cô nhắm mắt và nhảy vào một trong những chiếc bong bóng còn lại.
Tất nhiên, Zac cũng chẳng dũng cảm gì cho cam. Thay vì bước vào một trong hai chiếc bong bóng cuối cùng, cậu ta nhanh chóng bay theo Bellasini, cùng vào chiếc bong bóng kia.
Khi Kuching rón rén bước vào một trong hai chiếc bong bóng cuối cùng còn lại thì cả năm chiếc bong bóng, dẫn đầu là chiếc bong bóng của Glitch, phóng ngược xuống đường hầm.
Trang 40